Andre chỉ mím môi không nói lời nào. An Tình túm tay áo hắn lại gần thêm một chút, hai người gần như mặt đối mặt. Nàng cẩn thận quét mắt nhìn gương mặt hắn từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, cuối cùng như phát hiện ra điều gì mới mẻ: “Anh bị bệnh à?”
Nàng vươn tay sờ trán hắn. Andre không hề động đậy, dựa vào sofa, khác thường là không hề né tránh, càng không nói câu kinh điển “Không thể như vậy”. Hắn chỉ lạnh lùng nhìn nàng động tay động chân, vẫn mím môi không nói một lời.
An Tình cảm thấy không có gì bất thường thì hơi yên lòng. Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng nhưng không hề giận dữ của hắn, nàng không nhịn được lại khôi phục tâm trạng trêu chọc.
Vỗ vỗ mu bàn tay hắn, nhất thời cảm thấy xúc cảm thật tốt, thậm chí còn không nhịn được dừng lại một lát để vuốt ve, sau đó trưng ra vẻ mặt cười tủm tỉm: “Anh thế mà cũng có thể bị bệnh sao?”
Chợt lại nhíu mày: “Có thể đừng trưng ra cái vẻ mặt khó chịu đó không?”
“Nói rõ ràng là nhớ em rồi phải không? Anh đừng có mạnh miệng nữa.”
Andre lạnh lùng nhìn nàng, khẽ “hừ” một tiếng, cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Phu nhân bảo tôi đến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT