"Andre, sao anh có thể vô tình như vậy?" An Tình than thở. "( ) Anh xem nó kìa, nhỏ bé thế, đáng yêu thế. Anh xem cái mũi nhỏ xinh, đôi mắt đen láy kia kìa, rồi anh thử tưởng tượng nó quấn quýt bên chân anh, vẫy đuôi mừng rỡ xem… "
Andre vẫn không hề nao núng.
An Tình bật cười, khóe môi cong lên, lúc này mới lộ rõ khí chất tiểu thư ương ngạnh: "Dù sao thì hôm nay tôi nhất định phải mua nó. Nếu không, anh hãy nể mặt sinh nhật tôi mà nhận lấy nó giúp tôi nuôi đi, bằng không tôi sẽ tự nuôi đó!"
"Tiểu thư tự nuôi đi." Andre không chút do dự quẳng cho nàng một câu. "Nếu có chuyện gì xảy ra với phu nhân thì đừng đổ tội lên đầu tôi."
An Tình bất mãn, đẩy cửa xe thẳng tiến về phía chú chó Pomeranian. Dưới ánh mắt khinh bỉ của Andre, nàng thậm chí không thèm mặc cả giá, trực tiếp trả tiền và ôm cục bông trắng muốt chạy đi.
Thế nhưng, tối đó, nàng lại vô cùng lúng túng ôm Belun gõ cửa phòng Andre. Vì nhất thời "tẩu hỏa nhập ma", nàng đã ôm Belun lên giường ngủ và quên mất sự hiện diện của chú chó nhỏ, vô tình đè lên người nó. Chú chó con vừa mới sinh ra đã bị đè cho "oa oa" kêu loạn, sau vài tiếng "lộc cộc lộc cộc" thì im bặt.
Nàng vừa ái ngại, vừa lo lắng, đành phải ôm chú chó đến tìm Andre.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play