Việc quan trọng nhất của An Tình là theo dõi nhất cử nhất động của nữ chính. Gần như ngay khoảnh khắc An Tâm bước vào cửa, cô đã nhanh chóng ngồi bật dậy khỏi giường, chạy vội ra ngoài phòng khách.
"Chị ơi, chị uống rượu à?"
An Tâm chắc hẳn đã uống không ít, cả người say mèm, mặt đỏ bừng một cách bất tự nhiên, đi một bước loạng choạng một bước, miệng còn lẩm bẩm nói gì đó. An Tình đỡ thân thể chị về phòng ngủ, đặt chị xuống giường. Cô nhanh chóng chạy vào bếp bưng một chén nước rồi quay lại, còn cầm thêm chút thuốc giải rượu, ép An Tâm uống hết.
"Tên khốn, em thật sự không muốn gặp lại anh nữa…"
Tay An Tình khẽ khựng lại, ánh mắt lướt qua khuôn mặt đỏ bừng của An Tâm. Xem ra An Tâm đã gặp Phó Ngôn. Có thể say đến mức này, chắc chắn hai người lại nói chuyện gì đó rồi. Tình cũ gặp lại, làm gì có chuyện vui vẻ gì. Phó Ngôn đeo bám An Tâm không ngừng, bản thân gia thế, bối cảnh của hắn đã rõ rành rành. Lại là một kẻ kiêu ngạo, làm sao có thể trực tiếp nói với An Tâm rằng: "Anh vẫn thích em, hãy ở bên anh."
Không cần nghĩ An Tình cũng có thể đoán được chắc Phó Ngôn lại nói gì đó quá đáng. Loại người như hắn, dù bề ngoài trông có vẻ ôn hòa, nhưng xương cốt lại đặc biệt tàn nhẫn. Hắn là kiểu người dù có thích bạn, cũng sẽ không cầu xin bạn, mà muốn bạn tự nguyện và chủ động đến bên hắn.
Thấy An Tâm say quá nặng, cô cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ đắp chăn cho chị rồi vội vàng xoay người ra khỏi phòng. Đôi khi, làm nhiều nhiệm vụ công lược như thế này, khả năng nhìn thấu mọi chuyện nhỏ nhặt cũng tự nhiên mà hình thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT