Tháng đầu tiên An Tình qua đời, Đoạn Diệc vẫn lưu luyến ở Hầu phủ không chịu rời đi.
Trong phủ đều lưu truyền một lời đồn, rằng đại tiểu thư An chết rất kỳ lạ, lúc chết khóe miệng vẫn còn vương nụ cười.
Tang lễ của An Tình do Hầu phu nhân sắp xếp. Hầu phu nhân khóc ròng một ngày một đêm, trên dưới trong phủ ai điếu không ngừng. Ngay cả sau khi An Tình được đưa tang, Đoạn Diệc vẫn chưa từng rời đi.
Chẳng qua, hiện giờ hắn thực sự là một cô hồn dã quỷ lang thang trên thế gian này. Đoạn phủ đã hóa thành tro tàn, An Tình cũng không còn nữa. Có lúc hắn thường đến căn nhà nàng từng dưỡng bệnh để trầm tư, thẫn thờ, thường là mấy ngày mấy đêm.
Có lúc nhìn những vật dụng nàng từng dùng, những dấu vết nàng để lại, trong lòng hắn ẩn ẩn nổi lên cảm giác nghẹt thở, như bị một bàn tay vô hình siết chặt lấy yết hầu, cảm giác này đã lâu rồi hắn chưa từng trải qua. Hắn từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.
Hồi ức là thứ đáng sợ nhất, nó có thể khiến mọi thứ trở nên méo mó. Thế nhưng, nó cũng là thứ khiến người ta cảm thấy ấm áp nhất. Đi qua những nơi từng cùng nàng trải qua, hắn dường như vẫn còn thấy bóng hình nàng.
Hắn nhớ những lần ít ỏi hắn cùng nàng tản bộ, dưới gốc đào kia, dường như vẫn còn in đậm hình ảnh nàng vuốt ve cánh hoa, quay đầu lại khẽ mỉm cười với hắn. Nàng còn kể cho hắn nghe những câu chuyện thời thơ ấu của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play