Châu Chu
An Tình tìm khắp chốn để hỏi han, nhưng điều nàng nhận lại chỉ là những cái lắc đầu thờ ơ, rằng chẳng ai từng thấy một thi thể như vậy. Dẫu cho bùn đất có thể khiến xác thịt dần mục rữa, nhưng xương cốt sẽ chẳng dễ dàng tan biến. Nếu đào xới lên, nàng chắc chắn sẽ tìm thấy hài cốt của người đó.
Nàng hỏi lần một, lần hai, rồi lần ba… vẫn chẳng có ai nguyện ý để tâm đến nàng. Mãi cho đến khi một lão thúc thiện tâm ghé lại hỏi han vài câu. Nghe xong lời An Tình, ánh mắt ông lão bỗng nhiên thay đổi, nhìn nàng như thể đang đối diện với một kẻ điên.
“Này cô nương, xem y phục của nàng cũng là người hiểu chuyện, nhưng nói thật, nơi này quỷ quái lắm, nếu không phải trả công hậu hĩnh, ai nỡ đến đây làm việc xây nhà chứ? Xưa kia, bao nhiêu người đi ngang qua đây đều chết một cách khó hiểu hoặc biến mất không dấu vết.” Ông lão vừa nói, nét mặt vừa lộ rõ vẻ sợ sệt.
An Tình khẽ cười bất đắc dĩ, lắc đầu: “Không đáng ngại, tiểu nữ chỉ muốn tìm hài cốt kia. Với tiểu nữ mà nói, điều đó vô cùng quan trọng.”
Người đàn ông nhìn nàng với ánh mắt kinh hãi tột độ, vội vàng quét mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới một lượt, rồi lật đật tránh xa. Đối với họ, nữ nhân như vậy không điên thì cũng choáng váng rồi. Nơi này vốn đã nổi tiếng là có quỷ, họ chỉ mong làm xong việc để kiếm tiền, chẳng muốn chuốc họa vào thân.
Những lời này đương nhiên không sót một chữ nào lọt vào tai Đoạn Diệc. Hắn u ám liếc nhìn người đàn ông nọ, nheo mắt lại. Chỉ thấy hắn khẽ vươn tay, không biết niệm chú gì, rồi cười lạnh một tiếng. Chẳng bao lâu sau, phía rừng cây đã vang lên một tiếng kêu thảm thiết của người đàn ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT