Nếu hắn nguyện ý ở lại đây nghe nàng lảm nhảm và dây dưa, thì cũng có nghĩa là hắn thật ra không hề quá chán ghét nàng, đúng không?
Nàng nhìn hắn: "Nơi đây chỉ có hai ta, ngài muốn nói gì thì cứ nói đi. Mấy hôm nay bên ngoài ồn ào như vậy, có phải có liên quan đến chuyện này không?"
"Đoạn Diệc?" Thấy hắn trước sau không hé răng, nàng có chút bất đắc dĩ, lại gọi thêm một tiếng.
Chẳng biết có phải đã chạm vào dây thần kinh nào của hắn hay không, hắn lạnh lùng đáp, giọng điệu vô cùng băng giá: "Nếu ngươi có thời gian rảnh rỗi như vậy, chi bằng thành thật ở yên một chỗ đi. Đoạn Diệc, Đoạn Diệc... Ai cho phép ngươi gọi ta như vậy!" Hơi thở âm trầm, dính nhớp càng thêm nặng nề, những lời lẽ sắc bén như muốn đâm thủng lồng ngực người khác.
Nàng nghe vậy hơi sững sờ, thấy ánh mắt hắn tràn ngập sự tàn khốc, trầm ngâm thật lâu. Khi hắn đã vô cùng thiếu kiên nhẫn, nàng khẽ khàng gọi một tiếng: "A Diệc?"
Hắn hơi sững sờ.
An Tình cười, vươn tay nắm lấy tay hắn: "A Diệc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT