Mà bây giờ, trong nháy mắt cậu ấy thấy mình đã lớn rồi.
Đới Phàm than thở khóc lóc một lúc lâu, Kỷ Hòa cũng không lên tiếng quấy rầy.
Một lúc sau, Đới Phàm mới lau nước mắt nói: “Chị Kỷ Hòa này, thật ra mẹ tôi cũng xứng đáng làm mẹ lắm, bà ấy bảo vệ tôi thật tốt, cũng bảo vệ cho mọi người.”
Kỷ Hòa gật đầu một cái.
Cô thật sự không đành để một người mẹ vĩ đại như vậy bị con mình hận cả đời.
“Vậy bây giờ, cậu còn muốn chuyển lời đến mẹ không?”
“Còn.” Đới Phàm gật đầu một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play