Kỷ Hòa nghiêm mặt, cô khó hiểu hỏi cậu ấy: “Cậu ghét mẹ mình lắm hả? Sao lại muốn nói như thế với bà ấy thế?”
“Đương nhiên là vì bà ấy không xứng làm mẹ rồi!!!”
Giọng điệu của Đới Phạm vô cùng căm giận.
“Chủ kênh, chị đừng thấy tôi cay nghiệt như này, tôi kể xong là chị hiểu…
Từ nhỏ đến lớn, từ khi tôi bắt đầu có ký ức, mẹ tôi không tham gia bất kỳ buổi họp phụ huynh nào của tôi, thậm chí ngay cả việc đưa tôi ra ngoài chơi cũng không! Suốt mười tám năm, đừng nói là ra sân chơi hay đi du lịch xa, ngay cả việc đưa tôi đi dạo phố bà ấy cũng chưa từng làm! Thậm chí cũng rất ít khi gọi điện thoại, mỗi lần tôi nhớ bà ấy không chịu được mới gọi điện thoại trước, mà mười lần thì hết chín lần không có ai bắt máy.
Tôi không hiểu, bà ấy là tài phiệt hay là nguyên thủ quốc gia? Làm gì mà ngày nào cũng không gặp được? Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, hết ba trăm sáu mươi bốn ngày không có ở nhà, thật sự có ai làm mẹ như vậy sao? Đừng nói là không có tư cách làm mẹ, ngay cả tư cách làm vợ bà ấy cũng không thể! Từ khi tôi còn nhỏ đến bây giờ cũng chỉ gặp mỗi bố tôi thôi, nói không quá chứ tôi còn chẳng nhớ mẹ tôi có dáng vẻ như nào cơ!!!”
Đới Phàm càng nói càng giận, giọng điệu rất bất ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT