Kỷ Hòa, đại sư Tĩnh Huyền: “...”
Mạnh Phi Thanh này có trí tưởng tượng rất phong phú.
“Yên tâm đi, ông ta là người, không phải quỷ.” Kỷ Hòa nhìn thoáng qua Tĩnh Huyền bị trói chặt, khóe miệng khẽ cong lên..
“Vừa rồi tôi nói ‘chỉ biết bắt quỷ, không biết bắt người’, kỳ thật là lừa ông ta. Người tôi muốn bắt chính là ông ta.”
“Hả?” Mạnh Phi Thanh đã hoàn toàn choáng váng: “Không phải nói muốn bắt nữ quỷ mà lại bắt ông ta làm gì?”
“Bởi vì ông ta có vấn đề.” Kỷ Hòa nói: “Thân là một đạo sĩ, quả thật ông ta lại không giỏi lắm nhưng cũng không phải là không lợi hại. Vừa rồi ở cửa lớn, thực ra ông ta cũng biết nữ quỷ không có đến nhưng vẫn giả vờ bị tiếng chó sủa lừa gạt. Sự thật là ông ta chỉ muốn mượn chuyện này để cho tôi buông lỏng cảnh giác, để cho tôi cho rằng ông ta chỉ là một hàng dỏm không biết gì. Như vậy, ông ta có thể tìm cơ hội lén lút phá hư pháp trận của tôi mà không bị nghi ngờ.”
Tĩnh Huyền tính toán không tệ nhưng ông ta lại không bao giờ nghĩ tới, Kỷ Hòa đã nhìn thấu ý nghĩ của ông ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play