“Cái gì?”
Giáo viên vừa dứt lời, biểu cảm trên gương mặt của lũ trẻ trở nên ngơ ngác.
Các khách mời lại càng ngơ ngác hơn.
Lương Điềm Điềm lẩm bẩm: “Trọng lượng của khăn tay và hòn đá căn bản không giống nhau… sao có thể ném chúng đến cùng một nơi xa như nhau được chứ?”
Hạ Phong: “Kể cả có nặng như nhau đi chăng nữa, dù là chia ra ném hai lần hay là dùng cả hai tay đồng thời ném thì cũng rất khó để ném đến cùng một nơi xa như nhau.”
Lâm Hiểu Thiên: “Tôi… tôi cũng không biết.”
Tào Khiết cũng nói: “Không biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT