Dương Vận đi được một đoạn.
Do chiếc váy ngắn quá vướng víu nên cô ta rất khó sải chân đi được.
Sau khi nếm trải được chút khó khăn thì lại muốn Hạ Phong giúp cô ta.
Cho dù chỉ là đỡ cô ta một cái thôi cũng được, cô ta cũng không cần đi đứng khó khăn như thế.
Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước với ánh mắt mong chờ.
Nhưng Hạ Phong đi phía trước lại không thèm ngoái đầu lại nhìn cái nào.
Dương Vận: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT