Ngụy Tòng Quân thở dài nói:
“Bởi vì bà ấy không muốn cháu đau khổ. Từ nhỏ đến lớn, ba vẫn luôn là thần tượng của cháu, bà ấy sợ cháu không chấp nhận được sự thật này.
Hơn nữa…
Trong tiềm thức của mẹ cháu vẫn luôn hy vọng Tiếu Biệt Vân có thể thay đổi, người một nhà sẽ sống vui vẻ với nhau. Bà ấy đã cho Tiếu Biệt Vân rất nhiều cơ hội, nhưng Tiếu Biệt Vân không quý trọng, hết lần này đến lần khác khiến bà ấy thất vọng. Không còn cách nào, bà ấy chỉ có thể bắt đầu dần dần khoét rỗng thế lực của Tiếu Biệt Vân.
Tranh đấu với Tiếu Biệt Vân lâu như vậy, nhìn thì giống như bà ấy chiếm thế thượng phong, nhưng thật ra đã nhiều năm như vậy, bà ấy chưa bao giờ vui vẻ. Lúc nổi giận với Tiếu Biệt Vân, bà ấy cảm thấy mình cũng không vui vì có lý hơn, ngược lại thì rất khó chịu. Uất ức tích lũy ngày qua ngày, bà ấy mới bị trầm cảm.
Thật ra người bị trầm cảm nặng không thể khống chế được suy nghĩ muốn tự tử, đối với bọn họ, thế giới này đã không còn thứ gì đáng để bọn họ lưu luyến… Cậu chủ nhỏ, cậu cũng đừng tự trách. Với tình trạng của mẹ cậu, có lẽ chết là một sự giải thoát với bà ấy.”
Nói đến lời cuối cùng, Ngụy Tòng Quân an ủi Tiếu Phi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play