Họ cho rằng Lương Điềm Điềm không nên mặc váy ngắn và đi tất lụa, còn cho rằng cô ấy suốt ngày chỉ biết tô son trát phấn, nhìn là biết không giống với dáng vẻ của một cô gái ngoan hiền.
Đây chính là những con người cổ hủ.
Diệp Chi Tinh nói: “Nhưng cô giáo Giản đến đây dạy học chính là để thay đổi suy nghĩ của bọn họ mà... Hay nói cách khác, dù không thể thay đổi được tư tưởng của bác gái Triệu thì ít nhất cũng có thể thay đổi được suy nghĩ của con cái bà ta.”
Giản Tư Tư cười gượng đáp: “Chỉ mong là được như vậy.”
“Thực ra thì sau này, khi tôi dạy càng nhiều và ở lại càng lâu thì lại càng cảm thấy nỗ lực của mỗi cá nhân trước những quan niệm đã ăn sâu bám rễ vào trong tư tưởng đều rất vô nghĩa. Giống như con kiến bé nhỏ muốn lay chuyển cả cây đại thụ... Thì làm sao có thể làm được chứ?”
Diệp Chi Tinh nói: “Đom đóm tuy nhỏ, nhưng cũng có thể tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp mà.”
[Ôi, EQ của Diệp Chi Tinh cao quá! Không ngờ cậu ấy không chỉ đẹp trai mà còn ăn nói khéo léo như vậy, yêu yêu.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT