Bà Lưu vẫn đứng ở chỗ cũ.
Nhìn bóng lưng dần đi xa của hai người trẻ tuổi này, bà ta vừa lắc đầu, vừa bẩm lẩm ở trong miệng: “Tai hoạ sắp đến, tai hoạ sắp đến rồi…”
Ngày hôm sau, sau khi Lục Ương biết chuyện này, tính tình của cô ấy từ trước đến nay đều rất tốt nhưng giờ lại mắng hai người một trận.
“Đã nói với các cậu là đừng có ra ngoài rồi, sao lại không nghe chứ?”
Điền Kỳ: “Nhưng mà… Rõ ràng ở bên ngoài có người khác.”
Điền Kỳ cũng cảm thấy có chút tủi thân.
Buổi tối muốn ra ngoài thì ra ngoài, đó là quyền của một con người tự do nên có chứ. Sao ở đây lại bị hạn chế chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT