Sở Dực chỉ cảm thấy trái tim của mình chậm lại một nhịp.
Bị nhìn thấu rồi.
Anh ấy khuấy hoành thánh nhỏ ở trong bát, im lặng một lúc.
“Ừ, có thể là có đó.”
“Tôi cũng có người mà tôi vô cùng hận. Tôi hận bố tôi, cũng hận người đã giết chết bố tôi…”
Dường như anh ấy đang nhớ lại điều gì đó nên đã ngây ra.
Nhưng anh ấy lại nhanh chóng điều chỉnh lại mạch suy nghĩ, nói: “Ôi, lỡ lời rồi. Chẳng phải chúng ta ra ngoài ăn sao? Vui vẻ ăn uống, đừng nhắc nhiều như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play