La Quân nhớ lại tuổi thơ của mình.
Khi còn bé lúc anh ta không ăn cơm, bố của anh ta cũng từng giống như bây giờ, ngồi ở phía đối diện và nhìn chằm chằm anh ta.
Vì sao bây giờ anh ta lại không cách nào chịu đựng được chuyện này cơ chứ?
Thật xin lỗi bố! Thế nhưng, con mệt mỏi quá…
La Quân đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân.
Đúng lúc này, ông cụ ngồi ở phía đối diện đột nhiên run rẩy vươn tay ra với anh ta, trong miệng còn lẩm bẩm mấy chữ: “Độc… Độc…”
Lúc đầu La Quân chẳng hiểu gì sau đó nhanh chóng nhận ra, chắc là ông cụ lại phát bệnh rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT