Suy nghĩ trong đầu vừa thay đổi, Kỷ Minh Vi đã kéo tay áo mẹ Kỷ cười ngọt ngào: “Mẹ ơi, hay để chị con vào đi ~ dù chị con có như thế nào đi nữa, trong lòng con, chị vẫn mãi là người nhà của con mà.”
Mẹ Kỷ đau lòng nhìn con gái mình: “Vi Vi à, con quá tốt bụng rồi.”
“Được rồi, nghe theo con, cho Kỷ Hòa vào đi.”
…
Kỷ Hòa kế thừa ký ức của nguyên chủ, trong mắt cô, mỗi chiếc bàn chiếc ghế trong nhà họ Kỷ đều rất quen thuộc.
Đáng tiếc hai mươi năm trôi qua nhanh như vậy, những người thân sớm chiều bên nhau chớp mắt đã quay ra giương cung bạt kiếm với nhau.
“Người thân”...?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT