Nói xong, Vương Ma Tử lấy một điếu thuốc ra phì phèo hút, vẻ mặt ông ấy u sầu.
Ngay cả những vết rỗ ở trên mặt ông ấy cũng trông không còn đáng sợ như thế nữa.
“Lão Đường vốn không phải là người của thôn Lạc Hoa, chỉ là vừa hay rảnh rỗi thì có nghe nói môi trường ở đây rất tốt nên đến thôn của chúng tôi du lịch cho khuây khoả. Hai người chúng tôi cùng có sở thích câu cá, sau một khoảng thời gian hẹn nhau câu cá thì quan hệ cũng dần trở nên thân thiết."
“Lão Đường không giống những người nghèo khổ như chúng tôi, ông ấy là nhân vật tai to mặt lớn, sống ở trong thành phố, cũng có rất nhiều tiền. Nghe nói ông ấy có ba người con trai, con trai cả làm giám đốc ở một doanh nghiệp tư nhân, con thứ hai là chủ nhiệm khoa ở bệnh viện còn con trai thứ ba đang du học ở nước ngoài.”
“Tôi cứ liên tục khen ông ấy có phúc, sinh được nhiều đứa con tài giỏi như vậy. Nhưng lão Đường lại thở dài. Nói con trai cả và con trai thứ hai vốn dĩ không thật lòng hiếu thảo với ông ấy, chỉ là cố tình thể hiện lòng hiếu thảo trước mặt chứ trong lòng thèm muốn tài sản của mình lắm.”
“Tôi nghĩ ông ấy chỉ nói đùa, còn an ủi ông ấy, nhưng đợi đến khi ông ấy chết tôi mới biết, mấy thằng con trai đó của ông ấy thật sự đúng là một lũ súc sinh!”
“Những người vừa chặn ở trước nhà các cô cũng thấy rồi đó, dẫn đầu chính là con trải cả và con trai thứ hai của lão Đường. Các cô nghĩ bọn họ rất hiếu thảo, nóng lòng muốn lấy lại xác của bố mình, tranh giành cướp đoạt muốn chôn cất bố mình đúng không? Đó đều là giả vờ hết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT