Kỷ Hòa nâng cằm lên: “Cậu ta chết rồi sao?”
“Không, anh ta vẫn chưa chết.” Tô Hiểu lắc đầu: “Vận may rất tốt, anh ta chỉ bị vài vết thương nhẹ, cộng thêm có chấn động não rất nhỏ.”
“Nhưng đây không phải cũng là do con ma kia ban tặng sao? Nếu không phải con ma đó đột nhiên xuất hiện thì vốn dĩ Mộc Dương sẽ không bị dọa đến mức lao ra ngoài đường lớn, cũng sẽ không bị thương!”
Kỷ Hòa không nói gì, chỉ hỏi: “Đến cuối cùng cô và Mộc Dương vẫn ở bên nhau sao?”
“Không còn đâu. Bởi vì sau khi anh ta nằm viện, tôi mang theo giỏ trái cây đến thăm anh ta, lại đụng phải một cô gái khác. Cô gái đó có xưng mình chính là bạn gái của Mộc Dương. Bọn tôi đã nói chuyện với nhau một lúc, mới phát hiện anh ta là một thằng đểu một chân dẫm hai thuyền. Cho nên tôi đã chia tay với Mộc Dương ngay lập tức.”
Kỷ Hòa: “Ừm, cô tiếp tục nói đi. Cô gặp con ma này vào lúc nào nữa?”
“Lần thứ ba nhìn thấy có lẽ là vào ba ngày trước. Trong nhà vệ sinh trên chuyến bay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT