Lạc Nhiễm Nhiễm giống như đang nghe một câu chuyện hư cấu. Cô ấy mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi nói: “Vậy trống Chị Hai, hiến tế,... Tại sao một chuyện vô nghĩa như vậy mà các người không đứng dậy phản kháng? Cứ tin như thế thôi? Cứ làm theo như thế thôi?”
“Không thì có thể làm sao bây giờ?” Bạch Hà cười khổ: “Nếu có người muốn chạy trốn hay đứng lên phản kháng, những thôn dân khác không những không hỗ trợ mà còn ngăn cản…”
“Bọn họ cảm thấy nhà chúng tôi cũng phải hy sinh nhiều năm như vậy, tại sao nhà mấy người sao có thể không hy sinh gì như vậy? Không thể, nhất định phải công bằng…”
Lòng người.
Đây chính là lòng người.
Thường Gia Ngôn cau mày: “Nhưng dù sao đi nữa, thôn dân hiện tại có thể đã bị tê liệt bởi loại suy nghĩ kéo dài nhiều năm này, nhưng còn nhóm thôn dân đầu tiên thì sao? Họ không thể cứ như vậy mà nghe theo truyền thuyết vô nhân đạo này chứ?”
Bạch Hà lắc đầu: “Chuyện đó tôi không biết, chúng tôi chỉ là thôn dân bình thường, người khác bảo làm gì thì chúng tôi làm cái đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT