Thường Gia Ngôn nhớ hình như mình đã từng xem một câu nói ở đâu đó, đại ý là: một con vật có đặc điểm của con người sẽ khiến người ta cảm thấy đáng yêu; nhưng nếu những đặc điểm đó quá mức sẽ dễ khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.
“Thật kỳ quái… nơi này có sở thích thật đặc biệt, thờ cái gì không thờ lại thờ phụng quạ đen.”
Thường Gia Ngôn vừa mới nói xong thì có một con quạ đen không biết từ đâu vỗ cánh bay lên, phát ra một tiếng kêu chói tai.
Sau đó, một bãi phân... rơi bẹt vào đầu tóc của Thường Gia Ngôn.
Thường Gia Ngôn: “...”
Lạc Nhiễm Nhiễm ghét bỏ cách xa anh một chút.
Thường Gia Ngôn có quyền nghi ngờ rằng quạ đen ở đây có thể hiểu tiếng người đúng không? Nếu không tại sao anh chỉ vừa mắng một câu lại bị nhắm vào như vậy?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT