Miệng cô ta thì nói đi qua, nhưng cơ thể lại không hề nhúc nhích, ngược lại ánh mắt lại đánh giá Khương Dĩ Nha.
Ngược lại, Việt Ý lại đi trước một bước đến trước mặt Khương Dĩ Nha, chặn đi ánh mắt tùy tiện của Đào Tư Thấm: “Sao mà chậm thế, còn tưởng em bị xác sống tha đi rồi chứ, tay đưa đây.”
“Làm gì?” Khương Dĩ Nha không những không đưa tay ra mà còn nhíu mày hơi lùi lại một bước.
“Đương nhiên là dâng lương thực rồi.” Việt Ý huơ huơ viên tinh hạch, giọng điệu không đứng đắn: "Cách xa anh như vậy làm gì, chẳng lẽ là ghen à?”
Khương Dĩ Nha lườm anh một cái, biểu cảm trên gương mặt nhỏ nhắn vô cùng sinh động: “Vậy anh có muốn mang cô ta đi cùng không?”
Cô không quan tâm Việt Ý tìm tình nhân hay người yêu, xe là của anh, anh quyết định.
Nếu anh có thể nghĩ thông suốt rồi đuổi cô xuống xe, biết đâu cô ở đây chờ một lát là có thể đợi được Vệ Độ Ảnh và mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT