Tạ Chu cũng bò ra từ sau quầy, thấy cô bị người khác giành mất, cậu bé lạch bạch chạy theo, níu lấy ống quần cô.
“Việt Ý?” Cơ thể Khương Dĩ Nha lơ lửng giữa không trung, cô ngây người ra một lúc, thậm chí còn quên cả hương thơm ngọt ngào đang len lỏi vào cơ thể: "Sao anh lại ở đây?”
“Đương nhiên là lặn lội ngàn dặm đến cứu em rồi.” Việt Ý bế cô đi ra khỏi quán cà phê, những con xác sống nghe thấy động tĩnh đang cà nhắc kéo đến đều bị lưỡi dao gió của anh chém bay đầu: "Nhóc con này là ai vậy?”
“… Con trai em.” Khương Dĩ Nha giãy giụa đòi xuống đất: "Anh mau thả em xuống!”
“Muốn lừa anh thì cũng phải tìm lý do nào hợp lý hơn chứ?” Việt Ý không hề có ý định thả cô xuống: "Anh với Bùi Tinh Hằng ra ngoài thi đấu mới có mấy ngày, một mình em mà sinh được đứa con lớn thế này à?”
Khương Dĩ Nha luôn cảm thấy lời nói của anh có gì đó kỳ quặc, nhưng chưa kịp nghĩ nhiều đã thấy chiếc xe thể thao màu cam vàng lòe loẹt kia. Giữa con phố xám xịt, nó là thứ nổi bật nhất, cũng giống như chủ nhân của nó vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT