“Cảm ơn đã quan tâm, chúng tôi không sao.” Vợ chồng Lư Thẩm dìu nhau, mỉm cười hiền hòa.
“Đáng ghét thật, mình lại chậm một bước.” Chị Hồng hất nhẹ mái tóc dài màu đỏ buộc đuôi ngựa cao, giọng điệu tiếc nuối, rồi đưa tay ôm chặt Khương Dĩ Nha vào lòng mà xoa nắn: "Cục cưng ngoan mau cho chị hun một cái.”
“Chờ…” Khương Dĩ Nha bị ôm đến mặt đỏ bừng, lắp bắp nói không thành lời, vẫn là Việt Ý lại đây mới giải cứu được cô.
“Cảm ơn.” Đổng Lâm đầu tiên là gật đầu với Khương Dĩ Nha, rồi mới nhìn về phía Việt Ý, nói ít ý nhiều: “Chúc mừng.”
“Tốt quá rồi, giải quyết xong một nỗi lo.” Kim Dũng Hổ vỗ vỗ vai Việt Ý, cười to ba tiếng.
Việt Ý cũng không khách khí, đào viên tinh hạch bậc hai ra lau khô, rồi giống như lần trước, thành thạo đưa tinh hạch cho Khương Dĩ Nha: “Có đói bụng không?”
“Lát nữa rồi ăn.” Khương Dĩ Nha lắc đầu, tâm tư đều đặt trên viên tinh hạch bậc hai, không nhịn được mà cảm thán: "Vẫn khó mà tin được trong đầu xác sống lại có thứ xinh đẹp thế này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play