"Anh ấy là nói như vậy." Tô Nguyệt Hòa suy nghĩ một chút nói: “Chức vụ của anh ấy là Phó đoàn trưởng, hưởng thụ đãi ngộ của đoàn trưởng...”
Trang Thuận Lan rất là kinh ngạc: “Đoàn trưởng? Thế... Thế chuyện ở rể nói thế nào?”
“Ở rể chứ, về sau ăn tết ở nhà chúng ta, đứa trẻ sinh ra cũng theo họ nhà ta.”
Trang Thuận Lan liếm liếm môi, có chút không thể tin được, tay bà cũng tê rần, “Vậy đương nhiên là lựa chọn theo quân. Giải quyết hộ khẩu và công việc, còn có thể phân một căn viện, con ngốc rồi hả? Cái này còn cần nghĩ? Cho dù hiện tại thằng bé lật lọng, không ở rể, lấy điều kiện của nó, mẹ đều chấp nhận.”
Tô Nguyệt Hòa nhịn không được cười nói: “Mẹ thật là, nguyên tắc của mẹ đâu.”
“Mẹ có nguyên tắc gì đâu? Nguyên tắc của mẹ chính là sau này con phải sống tốt, không chịu khổ, không bị người ta ức hiếp. Năm đó chỉ cần cha con có tấm lòng như Lương Chính Phong thì mẹ đã sớm đi theo ông ấy đi ra ngoài. Ông ấy chính là không muốn đi nhờ đỡ người ta, thà để mẹ ở nông thôn chịu khổ. Kết quả còn không phải hại các con hay sao? Nếu như các con sinh ra ở huyện thành thì cũng đều là hộ khẩu cư dân ăn lương nhà nước rồi.”
Mỗi lần nói đến việc này, Trang Thuận Lan liền có oán khí nói không ehets.
"Kể một ngàn nói một vạn, nam sợ đi sai đường, nữ sợ gả nhầm người. Có cơ hội con ra ngoài ăn lương nhà nước, cũng không cần do dự." Trang Thuận Lan nhặt cái quần em ba ném lên giường, cái quần này chỗ đầu gối đã bị mài mòn sắp rách, bà lật trái quần lại muốn đi vá lại.
Tô Nguyệt Hòa quả thật có chút dao động, vừa rồi cô ngồi trên xe đò tính toán một cái, cho dù cô chuyển hộ khẩu ra ngoài, trong nhà bao gồm ông nội vẫn là có năm người được chia ruộng đất, ruộng đồng năm người được phân cũng sẽ không ít.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play