Tô Nguyệt Hòa nói: “Có quan hệ, chúng ta sẽ bị dắt mũi. Đến lúc đó còn phải chia lợi nhuận cho công ty mẹ xong mới có thể đi đầu tư chất bán dẫn, vây có phải mỗi năm tôi đều phải chia hoa hồng không, tôi vốn dĩ đã phải chia tiền lãi cho các công nhân có cổ phần, bây giờ lại phải phân cho người đầu tư thị trường chứng khoán, quan trọng nhất là, vốn lưu động tiền mặt của công ty vẫn còn rất dư dã, vốn dĩ không cần phải góp vốn.”
“Hiện tại cô không cần, nhưng lỡ như tương lai cần thì sao? Chỉ cần đưa ra thị trường, nếu sau này cần tài chính thì có thể đến thị trường chứng khoán góp vốn thê,”
Chỉ cần Lãng Tinh và Tô Thị Phong Hòa vẫn còn ưu thế thì Tô Nguyệt Hòa tin tưởng cô sẽ không cần.
“Còn có việc lên kế hoạch sách lược khác nữa, vì giá cổ phiếu mà buộc phải khuất phục trước lợi ích ngắn hạn. Đây cũng là một vấn đề.”
“Cô đã quyết định rồi sao? Không đưa ra thị trường hết à?”
Tô Nguyệt Hòa dùng một tay chống má nói: “Hóa chất gia dụng Thất Nguyệt và Tô Thị Phong Hòa và sản nghiệp trung tâm của chúng ta, tôi không muốn đưa nó ra thị trường. Nhưng mà Ảnh Nghiệp Đại Minh và công ty Bất động sản Phúc Hoa thì cũng còn được...”
“Ừm, tôi cảm thấy ý tưởng này của cô cũng được đó. Nếu không đưa ra thị trường hết thì công nhân chắc chắn sẽ thất vọng, nhưng nếu đưa Ảnh Nghiệp Đại Minh ra thị trường, vừa có thể ngồi vững và phát triển địa vị của chúng ta trong giới điện ảnh, đầu tư càng nhiên phim ảnh có giá trị, còn có thể làm công nhân cùng nhau chia lãi. Bất động sản Phúc Hoa cũng có thể nhân cơ hội này phát triển lớn mạnh. Không phải cô đánh giá cao thị trường địa ốc trong mấy năm tương lai sao? Vậy là Phúc Hoa đưa ra thị trường góp vốn, đẩy nhanh tiến độ khai phá địa ốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT