Vạn Chính Phong sợ vợ nổi giận mắng con gái, anh nhanh chóng bước lên, răn dạy: “Con đó! Gan ghê ha! Lỡ như con đi theo không kịp thì sao đây?"
Huyên Huyên là một cô bé cứng đầu: “Con sẽ không bị mất dấu cha mẹ đâu.”
Triệu Thanh Hà vội điều hòa bầu không khí, cười nói: “Ui cha, là Huyên Huyên à! Huyên Huyên có thể đuổi kịp tốc độ của chúng ta, giỏi thật đó, nếu biết trước con sẽ đi theo cùng, dì đã mang theo một cây súng nhỏ cho con rồi.”
Huyên Huyên kiêu ngạo mất tự nhiên nói: “Con có đao!”
“Cho dù đao sắc bén thế nào thì cũng không lợi hại bằng súng! Biết không?”
Đã xuất phát, cũng không thể bị bé con này phá hủy kế hoạch, Tô Nguyệt Hòa chỉ có thể thỏa hiệp: “Tô Định Huyên, con phải đuổi kịp đó, nếu con theo không kịp, mẹ cũng mặc kệ con.”
Huyên Huyên nghe thấy giọng điệu của mẹ tuy rằng vẫn còn rất giận, nhưng đã dịu đi nhiều, cô bé lẩm bẩm nói: “Cha sẽ lo cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play