Ông cụ Tô cười nói: “Tô Hòa mua cho ông đó.”
Tiền Đạt Lợi lái xe cười hỏi; “Ông nội, ông bao nhiêu tuổi rồi?”
Ông cụ Tô: “Ông hả, năm nay ông tám mươi hai rồi.”
“Ui cha. Ông còn lớn hơn ông nội con hai tuổi. Trước giờ ông đã đến Bắc Kinh bao giờ chưa?”
“Chưa đến bao giờ. Lần đầu tiên đến. Trước kia ông chưa bao giờ nghĩ đến việc mình có thể đến Bắc Kinh ăn tết đấy chứ? Chưa từng ngờ luôn. Cũng nhờ phúc của cháu gái và cháu rể.”
Tiền Đạt Lợi rất biết cách dỗ ông cụ vui vẻ: “Cháu gái của ông giỏi lắm đó. Công ty của cô ấy còn ghê gớm hơn công ty quốc gia nữa. Ông có nhìn thấy không, trời lạnh như thế này mà còn có người đứng xếp hàng ở bên ngoài cửa hàng bách hóa, bảo đảm là muốn mua kem dưỡng trắng Tô Thị Phong Hòa rồi.”
“Con nói cái gì?” Ông cụ Tô chỉ biết Tô Nguyệt Hòa sản xuất xà phòng và dầu gội, mấy chuyện khác ông ấy cũng không biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play