“!” Thái Minh Phượng nghẹn cục tức giữa họng, bà ta há miệng thở dốc, vội vàng nói: “Không phải là người nhà với dì thì cũng là người một nhà với cha con đúng không? Hai đứa muốn cứu cha con ra khỏi đó cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, sao lại biến thành ảnh hưởng đến tính công chính của tư pháp chứ? Ăn nói hiên ngang lẫm liệt như thế. Dì thấy không phải là ảnh hưởng đến tính công chính của tư pháp, hai đứa đang tìm đủ mọi cách để đại nghĩa diệt thân thì có!”
Vạn Chính Phong khẽ gật đầu: “Đúng vậy, đại nghĩa diệt thân.”
Bà cụ Lương bực bội mà để mạnh cái ly lên bàn: “Tô Nguyệt Hòa nói cái gì bà không thể quản được, nhưng mà Lương Chính Phong, con nói lời này thật sự là không có lương tâm! Con thành thật nói cho bà biết, có phải hai đứa gài bẫy để bắt cha con vào tù hay không?”
Vạn Chính Phong vội sửa lại nói: “Hiện tại tôi họ Vạn, gọi tôi là Vạn Chính Phong!”
Huyết áp của bà cụ Lương lập tức tăng cao, bà ấy giận đến mức hai tay run lẩy bẩy: “Con có thể sửa họ, nhưng con có thể sửa được dòng máu nhà họ Lương đang chảy trong người con sao?”
“Trên người tôi chảy dòng máu gì không phải là thứ tôi có thể quyết định. Nếu sửa được thì tôi sẽ sửa ngay lập tức!” Vạn Chính Phong vẫn đứng ở bên cạnh, hoàn toàn không dao động.
Tô Nguyệt Hòa cũng không muốn cãi nhau với mấy người bọn họ, bởi vì không có ý nghĩa gì, cô nói: “Nếu không thì thế này đi, tôi có thể tạm thời không cung cấp chứng cứ ra ngoài, thiếu chứng cứ, mấy người chắc chắn sẽ có biện pháp cứu ông ta ra, nhưng mà mấy người phải dùng thứ khác để đổi với tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play