Lương Chính Phong chính thức đổi tên thành Vạn Chính Phong, anh còn cố ý đi in danh thiếp, chuẩn bị đưa đến Bắc Kinh.
In danh thiếp là do Tô Nguyệt Hòa đề nghị với Lương Chính Phong, hiện tại trong nước rất hiếm người dùng danh thiếp, thói quen đưa danh thiếp vẫn là phải chờ đến sau khi cải cách mở ra, người làm ăn từ Hông Kông mang đến.
Tối hôm nay, Tô Nguyệt Hòa sửa soạn hành lý giúp anh, cô cũng bỏ áo len mà dì Kim Đệ đan vào trong rương hành lý cho anh.
“Chờ chừng nào anh đến Bắc Kinh thì tự đi mua áo bông dày hơn đi, ở đó kiểu dáng cũng sẽ hiện đại hơn.”
“Không cần mang quá nhiều quần áo.” Vạn Chính Phong sửa sang phân loại lại album lần nữa, anh muốn mang một cuốn album đến Bắc Kinh, anh lấy ra tấm ảnh chụp chung đầu tiên của hai người bọn họ, cười nói: “Đây là ảnh chụp lúc chúng ta kết hôn nè, trông ngu ghê.”
Tô Nguyệt Hòa nhìn thoáng qua, đó là bức ảnh bọn họ đến tiệm chụp ảnh ở huyện thành để chụp vào ngày đi đăng ký kết hôn, cô nói: “Đúng là có hơi ngu thật. Chớp mắt đã bao nhiêu năm rồi nhỉ?”
“Bảy năm.” Anh đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play