Buổi tối, Lương Chính Phong ngồi dưới đèn bàn mở tấm ảnh từ Bắc Kinh gửi tới ra xem, Tô Nguyệt Hòa vừa mới tắm xong, cô mặc váy ngủ, đứng ở một bên lau tóc.
Lương Chính Phong nói: “Em nhìn bức thư này nè, người viết thư biết bà ngoại anh giấu cái gì, giấu ở đâu.”
“Có nghĩa là người này rất quen thuộc với gia đình anh, ít nhất là người quen, hiểu biết tình huống của gia đình anh.”
“Nếu xét từ chữ viết thì không giống như người có văn hóa, cũng không phải chữ viết của người nhà họ Lương.” Anh vắt óc suy nghĩ, nghĩ mãi vẫn không ra, rốt cuộc là ai mà lại hận ông ngoại của anh đến thế.
Tô Nguyệt Hòa giơ tay đặt lên vai anh nói: “Không chỉ hận ông ngoại anh mà còn hận chúng ta nữa, nếu không cũng sẽ không viết thư đến CCTV, hùa theo mọi người mà cử báo dầu gội Tô Hòa.”
Lương Chính Phong nói: “Người này còn biết được tình hình gần đây của chúng ta, biết dầu gội Tô Hòa là thương hiệu do vợ anh sáng lập. Lần trước khi anh về Bắc Kinh, ngoại trừ người nhà họ Lương ra, anh còn gặp không ít đồng nghiệp và cấp dưới cũ của ông ngoại...”
Anh thật sự không hi vọng người kia là người mà anh quen chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play