Quay trở về vấn đề chính, chủ nhiệm Liên hỏi: “Ý của cô là Hương Lê Tuần San bao che tên phóng viên kia sao?”
“Đây cũng không phải là vấn đề bao che hay là không bao che, bọn họ đang chó cắn chó. Vấn đề quan trọng là những truyền thông vô lương tâm này đã thối nát từ tận gốc rễ rồi.” Nói xong, Tô Nguyệt Hòa mở túi xách lấy ra một phần hồ sơ nói: “Đây là hồ sơ của các lãnh đạo và biên tập của báo chí hệ Dương Quang...”
Chủ nhiệm Liên chần chờ một chút hỏi: “Có vấn đề gì sao?”
“Mỗi năm những người này đều đăng báo một số tin tức và ngôn luận xã hội, nhìn thì rất bình thường, thật ra nội dung một là tâng bốc nước ngoài thật là tiên tiến, thật văn minh, nếu không thì là đi bắt bẻ và bất mãn vô cớ với tình hình trong nước hiện tại của chúng ta. Đây là một loại tẩy não âm thầm, trong thời gian dài sẽ làm cho người dân cho rằng, nước ngoài cực kỳ tốt, trong nước chỗ nào cũng dở. Không hẳn là cấm không cho khen nước ngoài, cũng không phải cấm không cho bọn họ nói ra điểm xấu của chúng ta, mà là nói không thể có tiêu chuẩn kép, cần phải đối xử bình đẳng.”
Tô Nguyệt Hòa trình bày có hơi dài dòng, nhưng chủ nhiệm Liên đã hiểu.
Đồng thời Tô Nguyệt Hòa còn cầm một xấp giấy được cắt ra từ báo chí: “Đây là một ít hồ sơ mà tôi sưu tập được trong khoảng thời gian gần đây, đều là hệ Dương Quang, nhất là Hương Lê Tuần San và báo Đô Thị Dương Quang, mấy báo chí tuần san này, phần đầu đều là ca tụng tổ quốc tốt đẹp, hưởng ứng lời kêu gọi chính sách của quốc gia, làm tư tưởng mặt ngoài, nhưng bắt đầu từ trang thứ hai, ở những nơi không quá chú ý, đã bắt đầu xen kẽ các loại bài viết tẩy não này.”
Chủ nhiệm Liên mở những tờ báo mà Tô Nguyệt Hòa đã cắt sẵn đưa qua, liên tục gật đầu: “Nói thật ra thì, những bài báo này nếu không cẩn thận suy ngẫm thì thật sự không phát hiện vấn đề gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT