Buổi tối hai vợ chồng Lại Hoài Dân dẫn theo con về đến nhà, hiện tại bọn họ đang ở trong ký túc xá của bến xe, cả gia đình bốn người chen chúc trong căn nhà một phòng ngủ một phòng khách.
Em hai Tô Nguyệt Miêu vừa dặn dò con đi tắm, vừa sửa soạn lại mớ quần áo quăng lên giường còn chưa kịp gấp.
Lại Hoài Dân thì ngồi trên ghế đầu giường cảm thán: “Chúng ta thì ở trong căn nhà một phòng ngủ một phòng khách, còn anh cả thì ở trong căn nhà thế nào? Một căn nhà ba phòng trong viện gia chúc của Thất Nguyệt.”
So với quá khứ, hiện tại Tô Nguyệt Miêu đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi, cô ấy nói: “Ở huyện thành có được một phòng ngủ một phòng khách đã là tốt lắm rồi, sau này bến xe của chúng ta xây nhà lầu cho công nhân, chúng ta cũng có thể đi xin loại hai phòng ngủ.”
“Khác nhau mà.”
“Có cái gì khác chứ? Lại Hoài Dân anh có chuyện gì thì cứ nói thẳng, đừng có quanh co lòng vòng.” Tính cách Tô Nguyệt Miêu rất thẳng thắn, ghét nhất cái cách nói chuyện úp úp mở mở, không biết đang muốn nói cái gì này.
Lại Hoài Dân móc thuốc lá ra rít một hơi: “Em không nghe thấy sao? Mỗi năm có mấy trăm vạn từ tay của anh cả chi ra ngoài, mấy trăm vạn đó? Tiền lương của chúng ta lại có bao nhiêu? Một tháng hơn tám mươi đồng. Đây còn là sau khi được tăng lương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT