Sau khi vào nhà, Thủy Tinh nhìn căn phòng tổng thống rộng rãi, tráng lệ huy hoàng này, trong lòng khiếp sợ, cái đèn treo thủy tinh và bức màn tua rua kia giống y như bối cảnh của phim điện ảnh, đẹp quá trời quá đất.
Có lẽ đây chính là sức hấp dẫn của chủ nghĩa tư bản vạn ác.
Tim anh ta đập thình thịch, đây là lần đầu tiên có khách hàng mời anh ta đến nơi riêng tư lại quý giá như thế này, có chút vui sướng sợ hãi, nhưng anh ta còn phải ra vẻ cao quý một chút, để tránh cho đối phương xem thường mình.
“Ngồi ghế sofa đi.” Ông chủ Tôn không ngờ hoạt động tâm lý của đối phương lại nhiều như thế, dù sao thì ông ta xài tiền của Tô Nguyệt Hòa, không hề đau lòng chút nào: “Whiskey hay là cà phê?”
Hai thứ này đều không phải thứ Thủy Tinh thích uống, nhưng anh ta vẫn cười trả lời: “Cà phê, cảm ơn.”
Ông chủ Tôn đích thân pha cho anh ta một ly cà phê hòa tan, ông ta nhìn vị trí mà Thủy Tinh đang ngồi, hình như không được lý tưởng cho lắm, ông ta vội chỉ sang cái ghế sofa bên cạnh, cười nói: “Cái ghế sofa mà cậu đang ngồi là chỗ ngồi riêng của vợ tôi, đến cả tôi cũng không được ngồi, hay là Thủy Tinh cậu sang bên này ngồi được không?”
Thủy Tinh nhanh chóng đứng lên, nghĩ thầm, mấy người có tiền từ nước ngoài về này lắm chuyện thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play