Tô Nguyệt Hòa hỏi anh: “Anh chọn cái nào?”
Lương Chính Phong nói: “Cứ như lúc trước chúng ta đã thương lượng thôi, anh đến nhà xưởng. Anh không muốn làm chính trị, hơn nữa em làm buôn bán mà anh đi chính trị, lỡ như sau này có mâu thuẫn thì phải làm sao đây?”
Tô Nguyệt Hòa ngồi xuống thay giày, cô cười nói: “Hai chúng ta mâu thuẫn thì cũng còn đỡ, em chỉ sợ sau này anh làm chính trị rồi sẽ không cho phép người nhà làm ăn buôn bán.”
Lương Chính Phong gật đầu: “Đây cũng là chuyện anh lo lắng. Nếu không làm chính trị thì chỉ có thể đến nhà xưởng quốc doanh. Huyện Thanh Thành có mấy chục cái xưởng quốc doanh, cũng chỉ có xưởng chế thuốc có quy mô lớn, tương lai phát triển rộng mở, nếu thật sự không được thì cũng chỉ đành bị hạ hai cấp đi làm phó xưởng trưởng thôi. Bắt đầu từ phó xưởng trưởng có lẽ cũng sẽ thuận tiện cho việc làm quen với cách vận hành trong xưởng chế thuốc hơn.”
Tô Nguyệt Hòa biết sau này xưởng chế thuốc Chính Dân chính là nhà máy đưa ra thị trường đầu tiên của thành phố Phú An, cô đương nhiên là ủng hộ Lương Chính Phong đi đến xưởng chế thuộc rồi.
Nếu dựa theo những gì trong sách miêu tả thì hai năm sau xưởng trưởng sẽ về hưu, Bạch Vĩ Nghiệp – con trai cả của nhà họ Bạch lên làm chủ nhiệm bộ phận tổng hợp, sau đó dần dần leo lên vị trí xưởng trưởng.
Sau khi ba anh em nhà họ Bạch dần dần khống chế được xưởng chế thuốc, lập tức biến xưởng chế thuốc quốc doanh thành nhà máy tư nhân, tài sản quốc gia biến thành tài sản của nhà họ Bạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play