Ông ta nhanh chóng mở thư ra, chỉ thấy Lương Chính Phong chỉ viết vài dòng ngắn gọn, báo cho bọn họ biết con đã ra đời, đặt tên là “Tô Định Luân”, hỏi thăm sức khỏe của ông bà nội và cả nhà, chúc mọi người khỏe mạnh vân vân.
Ông ta còn tưởng rằng Lương Chính Phong làm cha rồi sẽ hiểu chuyện, cuối cùng cũng biết viết thư về nhà, thì ra chỉ là muốn viết thư về để chọc tức bọn họ mà thôi!
“Cha! Cha coi đi! Cái này là chuyện gì đây hả! Cái tên họ Mã kia không thèm truyền lời giúp chúng ta.”
Hai vợ chồng lão tam nhìn nhau, không hé răng.
Ông cụ Lương lại tháo kính viễn thị ra: “Còn có thể làm gì nữa đây? Cứ thế đi! Cho dù không theo họ của chúng ta thì cũng vẫn là con cháu của chúng ta. Có một số việc không thể miễn cưỡng, đừng suy nghĩ cho thêm phiền.”
Bà cụ Lương than nhẹ, không nói tiếng nào.
Lương Dịch Minh nhẹ nhàng vỗ vai anh cả của ông ta nói: “Anh cả à, giận cũng không có tác dụng gì, đây đã là sự thật, hiện tại trời cao hoàng đế xa, Chính Phong trưởng thành rồi, còn là đoàn trưởng, anh cũng không thể quản nó được! Nghĩ thoáng chút đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT