Từ Tài Tuấn cũng không ngờ rằng Tô Nguyệt Hòa sẽ đến xưởng hương liệu tìm chứng cứ, ông ta ho khan, giải thích: “Hương liệu hoa hàm tiếu và lan bạch ngọc mà tôi dùng trong thí nghiệm năm ngoái là hàng tồn của tôi trước đó, ngày 22 tháng 2 năm nay chúng tôi đến xưởng hương liệu để mua sắm hương liệu không phải để thực nghiệm, mà là vì chế tạo hàng mẫu trình cho lãnh đạo xem xét, xin phép sản xuất.”
Tô Nguyệt Hòa quyết tâm hỏi đến cùng: “Vậy số hàng tồn trước đó của ông được mua từ đâu về?”
Từ Tài Tuấn không muốn trả lời: “Có liên quan gì đến cô chứ?”
“Ông không trả lời đúng không? Chột dạ à?”
Đối mặt với Tô Nguyệt Hòa liên tục ép sát, Từ Tài Tuấn không thể không nói: “Trên đường chỗ nào cũng có lan bạch ngọc, tôi tự hái về, tự chế tạo hương liệu.”
“Hoa hàm tiếu thì sao? Ông hái hoa hàm tiếu ở chỗ nào?”
Từ Tài Tuấn biết huyện Thanh Thành không có hoa hàm tiếu, đầu óc ông ta cũng rất nhanh nhạy: “Năm ngoái tôi đến Trường Sa[1] thăm người thân, trên đường đi Trường Sa tôi mua một ít hương liệu hoa hàm tiếu về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT