Chờ đến khi cô ta bình tĩnh lại thì lập tức hối hận, sao cô ta lại không khống chế được mà hét ầm lên như thế. Cũng không biết có làm ông nội bà nội giật mình không nữa.
Thái Minh Phương nghe được tiếng hét thất thanh, mở cửa đi vào hỏi nhỏ: “Sao thế? Sao lại sợ đến mức này? Em hai của con đốt pháo trong sân thôi mà.”
Lương Hinh Nguyệt lắc đầu: “Không có gì, lúc nãy con mệt quá, ngồi ở đây suýt nữa thì ngủ quên.”
Hình như Thái Minh Phượng biết vì sao con gái lại hét to như thế, bà ta nhỏ giọng nói: “Con sợ đây là tiếng súng sao? Đều là tại Vạn Thanh Y, năm đó làm con sợ như thế. Nếu con mệt thì cứ thay quần áo đi ngủ một chút đi, sẽ không ăn cơm nhanh thế đâu.”
Lương Hinh Nguyệt xoa vuốt mày, lên tiếng cho có lệ.
Bên ngoài có tiếng xe đạp, Thái Minh Phương đi ra ngoài.
Là Lương Dịch Sơ đi làm về đến nhà, đậu xe đạp xong, Thái Minh Phượng cầm cặp táp cho ông ta nói: “Sao hôm nay anh về trễ thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT