Phương Vận Hồng tò mò nhìn sang: “Chồng cô lại chuẩn bị món gì cho cô đó?”
“Óc chó. Chị Hồng ăn không?”
Phương Vận Hồng cười lắc đầu: “Tôi sợ chồng cô đánh tôi.”
Tô Nguyệt Hòa cười nói: “Anh ấy không keo kiệt đến thế đâu.”
Trên thực tế thì anh keo kiệt đến mức đó luôn đó, lần trước Tô Nguyệt Hòa cho Bì Bì ít thức ăn trong hộp, đó là cháu ngoại ruột của Lương Chính Phong, vậy mà anh cũng có ý kiến.
Cô ăn quả óc chó, nói: “Chị Hồng, em thấy sau này toàn bộ các công việc yêu cầu giao tiếp, cho dù là giao tiếp với bên cung ứng hàng hóa hay là giao tiếp với khách hàng thì đều giao cho bộ phận thị trường chịu trách nhiệm đi, có lẽ làm thế hiệu suất sẽ cao hơn.”
Tuy rằng làm thế sẽ tăng khối lượng công việc của bộ phận thị trường, nhưng Phương Vận Hồng cũng không có ý kiến: “Người chuyện nghiệp làm chuyện có chuyên môn, chuyện giao tiếp với người khác chính là chuyên môn của bộ phận thị trường chúng tôi, cứ giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ làm tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play