Nguyễn Bội Nhàn rầu rĩ suốt một ngày, hiện tại đã bình tĩnh hơn nhiều, bà ta vội an ủi: “Lão Tưởng, ông đừng sốt ruôt, tuy rằng tôi và xưởng trưởng Dương không bỏ nhiều tiền bằng ông, nhưng chúng tôi cũng gom hết toàn bộ gia sản vào trong đó. Hiện tại chỉ còn lại một con đường duy nhất.”
“Con đường nào?”
“Dùng tốc độ nhanh nhất lấy được lâm trường Tĩnh Loan trên tay Tô Nguyệt Hòa.”
Lão Tưởng vừa nghe thế, gương mặt vốn đang ủ rũ lập tức phấn khởi ngay: “Không phải bà đã nói chồng cô ta là lãnh đạo trong bộ đội sao? Đại Tĩnh bị cháy rừng, chuyện lớn thế này, hôm nay còn có rất nhiều quan binh đến cứu hỏa giúp, tôi sợ cô ta đã biết tin tức từ lâu rồi.”
Nguyễn Bội Nhàn oán giận nói: “Cho nên ông nên về từ sớm rồi mới đúng, tôi giục ông cả một ngày, cổ họng muốn khè ra lửa luôn rồi.”
Dương Đông Bình nói: “Đã đến nước này rồi, cũng không thể lo nhiều chuyện đến thế, chỉ có thể nhanh chóng đến đó thử xem, lỡ như cô ta còn chưa biết tin thì sao? Nhưng mà hôm nay chắc chắn là không đi được rồi, trễ thế này mà còn đến tìm, người ta chắc chắn sẽ nghĩ nhiều, chỉ có thể chờ ngày mai đến sớm chặn đường cô ta thôi.”
Lão Tưởng lại hỏi: “Vậy chi phí nhận thầu thì phải tính thế nào đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT