Quán trà mà bọn họ hẹn đến gặp mặt vừa mới mở hồi đầu năm, có không ít người ngồi uống trà đánh bài, lão Tưởng chọn một căn phòng bao, bọn họ ngồi trong phòng bao, vừa uống trà vừa nói chuyện.
Quán trà có ít thức ăn vặt, không cần phiếu, bọn họ gọi một phần “Tam không dính”, một đĩa đậu phộng và một ấm trà.
Nói đến chuyện chuyển nhượng, Tô Nguyệt Hòa nói muốn bồi thường: “Tôi bắt đầu nhận thầu từ tháng hai, mỗi tháng đều tốn hơn ba nghìn, hiện tại là tháng tư, nếu tháng năm hai người có thể tiếp nhận thì tôi sẽ lỗ vốn tiền của ba tháng, gần một vạn.”
Lão Tưởng ăn đậu phộng, cười nói: “Tiểu Tô à, cô không thể tính toán sổ sách theo kiểu này được. Làm buôn bán là như thế, có lời cũng có lỗ, lời thì là cô có tài năng, lỗ thì cũng phải tự chịu. Không có chuyện cô lỗ vốn thì người mua lại phải bồi thường cho cô, vậy ai dám mua lại nữa, cô gái à, cô nói coi tôi nói thế có đúng không?”
Đúng là như thế, nhưng Tô Nguyệt Hòa lại không phải thật lòng muốn chuyển nhượng, cô chỉ muốn dụ bọn họ nói ra môt vài chuyện mà thôi, cô cứng đầu kiên quyết nói: “Người muốn kiếm tiền thì sẽ dám mua lại, tôi nghe nói ở những thị trường kinh doanh đã trưởng thành giống như Hong Kong thì còn có chi phí chuyển nhượng nữa kìa.”
Lão Tưởng: “Cái này sao giống nhau được. Chỗ chúng ta không thể so với người ta. Hiện tại là tháng tư, chúng ta bàn xong tất cả điều kiện thì chắc cũng sẽ đến tháng năm, tiền bạc trong tay tôi cũng rất eo hẹp, nếu muốn chuyển nhượng thì cũng là chuyện của tháng sáu tháng bảy.”
Tô Nguyệt Hòa nói: “Nếu kéo dài đến tháng bảy, vậy chẳng phải tôi sẽ lỗ hai vạn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play