Lương Chính Phong không quen biết ai trong ủy ban Kinh Tế hết: “Để anh đi hỏi thăm xem, xem xem có ai quen biết với người trong đó không, có người nói đỡ giúp một hai câu, hiệu suất làm việc sẽ nhanh hơn rất nhiều.”
Tô Nguyệt Hòa cực kỳ đồng ý: “Đúng là như thế. Nhưng mà lần này chắc vẫn còn tạm được đi, phó cục trưởng Mã của cục Thương Nghiệp vẫn khá dễ nói chuyện.”
Lúc sắp ăn xong, Tô Nguyệt Hòa mới nói: “Anh tìm thời gian rảnh dạy em lái xe đi, sau này nếu anh không rảnh thì em có thể tự lái xe đi ra ngoài.”
“Được, có thể học ngay trong sân huấn luyện, lái xe rất đơn giản, học một hai ngày là biết ngay, quan trọng là phải lái quen tay, chờ lái quen tay rồi còn phải học sửa xe, chờ học xong kỹ năng sửa xe mới thi bằng lái được.”
Phiền phức ghê, nhưng Tô Nguyệt Hòa nghĩ sớm muộn gì cũng phải học, còn không bằng học sớm một chút.
*
Ngày hôm sau, Tô Nguyệt Hòa lập tức chạy đến cục Thương Nghiệp và ủy ban Kinh Tế, may mà huyện thành không quá rộng lớn, cục Thương Nghiệp và ủy ban Kinh Tế chỉ cách nhau một con phố, không cần phải chạy đi quá xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play