Lý Thời Cương đã chuẩn bị sẵn tâm lý: “Chúng ta là Ất loại sư, giải trừ quân bị thì chắc chắn cũng sẽ không tiến hành ở chỗ chúng ta, nếu thật sự giải trừ quân bị thì có thể anh chỉ có thể chuyển nghề về quê thôi.”
Trong lòng Vạn Tú Mẫn cũng không muốn, trước kia cô ấy có hộ khẩu ở Bắc Kinh, nhưng hiện tại ở Bắc Kinh không còn người thân, không có nhà cửa, muốn dời lại về đó chắc sẽ rất khó khăn, cô ấy thở dài nói: “Nếu có thể về Bắc Kinh thì tốt rồi.”
Lý Thời Cương hất cho cô ấy một chậu nước lạnh: “Không thể về được, em đừng nghĩ đến nữa.”
“Em thì không về được rồi, nhưng Chính Phong, em có thể về đó. Ở Bắc Kinh sẽ tốt hơn ở những nơi xa xôi hẻo lánh rất nhiều.”
Lương Chính Phong và Tô Nguyệt Hòa đã quy hoạch tương lai từ lâu rồi, anh nói: “Em không về. Nếu cần phải chuyển nghề thì em trực tiếp chuyển về huyện Thanh Thành, đi theo em ấy.”
Đây là lần đầu tiên Vạn Tú Mẫn xuất hiện suy nghĩ ghen tị với Tô Nguyệt Hòa: “Nguyệt Hòa à, chị vừa hâm mộ lại ghen tị em, sao em lại có thể tìm được một người tốt như em trai của chị chứ, cái gì cũng đều nghĩ đến em.”
Tô Nguyệt Hòa vừa định nói chuyện thì Lý Thời Cương lập tức không vui: “Ui, ý em là anh không tốt hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT