Tô Nguyệt Hòa coi như một người biết nhẫn nhịn, nhưng nghe Tiểu Khổng nói những lời này, cô không thể nhẫn nhịn được, đây là lời phỉ báng và bôi nhọ đối với phụ nữ!
“Ai lén lút? Tôi và lãnh đạo cũ gặp nhau ở lều giữ xe đạp, nói với nhau vài câu đã thành lén lút rồi à? Quang minh chính đại đứng ở giữa lều giữ xe đạp nói chuyện thành lén lút sao?”
Thấy Tô Nguyệt Hòa tức giận, Tiểu Khổng vội uốn cong tay thành hình hoa lan vẫy vẫy: “Tôi không có ý gì khác, cô đừng nghĩ nhiều.”
Nguyễn Thanh Thanh cũng cười khuyên can: “Ai da, Tô Hòa, cô đừng nóng giận. Tiểu Khổng không có ý gì khác đâu, còn không phải là bởi vì tên Lý Hướng Dương có lý lịch không tốt, anh ta làm kẻ thứ ba ngoại tình với người khác nên mới bị giáng chức xuống nơi này, sau này cô cách xa anh ta ra một chút.”
Cái này mà là khuyên nhủ gì chứ, đây rõ ràng là đang nói móc nói mỉa người khác, nếu dùng từ ngữ của sau này để miêu tả thì gọi là trà xanh đỉnh cấp.
Tô Nguyệt Hòa cười lạnh nói: “Trước kia trưởng ban Lý là người như thế nào không có liên quan gì đến tôi cả, chúng tôi là đồng nghiệp, bình thường nói chuyện với nhau không có bất cứ vấn đề gì. Nếu như chỉ nói một câu cũng sẽ bị người khác xì xào bàn tán sau lưng thì Thanh Thanh, sau này không có đồng nghiệp nam nào dám nói chuyện với cô đâu, chỉ nói vài câu người khác cũng đều phải bồn chồn lo lắng, không biết có bị cô suy diễn quá lố gì không.”
Nguyễn Thanh Thanh nghẹn lời: “Tôi... Tự nhiên cô kéo tôi vào chuyện này làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play