Tô Nguyệt Hòa cũng rất có hứng thú hỏi: “Hợp tác thế nào?”
“Trước kia muốn bán thịt ở chợ đều là bán lén, bây giờ chính sách đã thả lỏng, không có ai quản chuyện này, chúng ta tự đi bán, không cần phiếu thịt, mỗi cân có thể bán một đồng hai, con tính xem, mỗi cần có thể kiếm thêm bốn hào. Con xem xem, heo nhà con chú thấy một con khoảng gần ba trăm cân, vậy là có thể kiếm thêm một trăm hai mươi đồng.” Triệu Nhị Phúc mặt mày hớn hở nói: “Chúng ta làm suốt một năm trời cũng chưa chắc kiếm được nhiều tiền như thế, con thấy có được không?”
Chuyện này được đó!
Có thể bán giá đắt hơn, thu nhập nhiều hơn một chút, đương nhiên là càng tốt, Tô Nguyệt Hòa hỏi: “Chú Nhị Phúc, ý của chú là chú giết heo giúp nhà bọn con, sau đó kéo đến chợ của công xã để bán đúng không?”
“Đúng vậy, chú với Thanh Hà cùng nhau đi bán. Nếu bán ở công xã không hết thì chúng ta lại đến huyện thành.”
Chuyện này rất có tính khả thi, Tô Nguyệt Hòa hỏi: “Vậy tiền lời phải chia thế nào?”
Triệu Nhị Phúc cười khờ khạo nói: “Bọn chú cũng không cần quá nhiều, mỗi cân bán được con cho chú một hào năm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play