Phan Phượng Liên vội vàng hùa theo: “Đồng chí công an, tôi làm chứng, bọn họ muốn hãm hại tôi. Nhưng tôi biết chồng của Tô Nguyệt Hòa là cán bộ cao cấp trong bộ đội, cho nên chúng tôi không dám báo công an.”
Lão công an nói: “Shh, ý của hai người là nếu hai người có báo công an thì công an bọn tôi cũng sẽ thiên vị cho bọn họ, đúng không?”
Phan Phượng Liên nhanh chóng xua tay nói: “Không có không có, tôi không có ý này.”
Công an già: “Chắc mấy người cho rằng chúng tôi ở bên ngoài không thể nghe rõ mấy người nói cái gì, nói thật lòng thì bên ngoài thật sự không nghe rõ lắm...”
Đới Lập Quân và Phan Phượng Liên nhìn thoáng qua nhau, công an nghe không rõ, trong lòng hai người đều âm thầm cảm thấy may mắn, vậy vẫn còn có cơ hội.
Công an thấy vẻ mặt của bọn họ, cười nói: “Nhưng mà có người đã nghe giúp chúng tôi rồi, mấy người sốt ruột cái gì chứ?”
Đới Lập Quân mỉm cười, vừa định mở miệng giải thích lập tức xụ mặt xuống, ông ta căng thẳng nhìn thoáng qua nhà bếp, không lẽ còn có công an trốn trong phòng bếp hả?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT