Phan Phượng Liên: “Cô lừa tôi 2430 đồng! Đó là tiền tôi dành dụm cả đời! Trong đó còn có năm trăm đồng của chị tôi.”
“Tiền bà dành dụm cả đời? Phan Phượng Liên...” Tô Nguyệt Hòa gọi thẳng cả họ lẫn tên bà ta: “Tiền lương một tháng của bà là mười bảy đồng, cho dù có tính luôn tất cả tiền trợ cấp còn lại, cộng vào nhiều nhất là hai mươi. Bà còn phải nuôi con trai, thế bà dành dụm tiền kiểu gì? Bà có tiền để để dành sao? Tất cả đều là tiền bà lừa gạt tống tiền cha của tôi!”
Phan Phượng Liên lập tức cải lại: “Mỗi tháng cha c
ủa cô chỉ cho tôi mười đồng mà thôi! Không có đưa bao nhiêu hết.”
“Mắc gì cha tôi phải đưa tiền cho bà, còn không phải là vì bị bà lừa gạt tống tiền sao? Mỗi tháng ông ấy đều đưa cho bà mười đồng tiền, những thời điểm khác, bà tìm đủ mọi cách để lừa tiền của ông ấy, cha tôi có ghi sổ rõ ràng, tổng cộng bị bà lừa hết 2030 đồng.”
Phan Phượng Liên không ngờ Tô Vận Xương lại hẹp hòi như thế, mặt ngoài thì có vẻ rất dễ nói chuyện, vậy mà lại âm thầm ghi nợ suốt mười năm, bà ta vội vàng nói: “Cô không chỉ lừa của tôi 2030 đồng, là 2430, cô còn lừa lại nhiều hơn tôi.”
“Tôi lừa nhiều hơn bà? Bà thừa nhận là do bà lừa tiền là được rồi. Nhưng mà tôi cũng nói rõ ràng cho bà biết, 400 kia chính là tiền lãi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play