Lưu Hỉ Muội thấy Lương Chính Phong về, lập tức cười nói: “Xin lỗi ha đoàn trưởng Lương, tôi ăn mất phần cơm của anh rồi.”
Lương Chính Phong mỉm cười vô cùng lễ phép nói: “Không sao, tôi còn mua thêm hai món mặn cho hai người.”
Nói xong anh đặt hộp cơm bằng nhôm lên bàn, biểu hiện có thể nói là khá khoan dung rộng lượng.
Thực tế răng đã sắp cắn nát rồi.
Tô Nguyệt Hòa đứng lên nói: “Nấu cơm lâu lắm, em đi nấu ít mì cho anh nha, nấu mì nhanh hơn.”
“Không cần, em ăn tiếp đi, anh đi nấu là được.”
Lưu Hỉ Muội cười nói: “Vậy tôi không khách sáo, ăn trước nha. Em Tô, chúng ta ăn trước đi, đàn ông giỏi nấu mì nhất đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT