Ký túc xá của Lương Chính Phong cũng không quá lớn, chỉ có một cái giường đơn, một cái bàn sách, một cái ghế dựa, ngoài ra còn có một cái tủ quần áo và hai cái rương, sau đó không còn thứ gì khác.
Ở bộ đội, đây đã coi như đãi ngộ rất tốt rồi, dù sao cũng là phòng đơn một người.
Sau khi Lương Chính Phong rời khỏi nơi này, Tô Nguyệt Hòa đi khắp phòng quan sát, nhìn chỗ này một chút, sờ chỗ kia một tẹo, đây là nơi mà anh Phong của cô từng sinh sống trước đây.
Cô không chịu ngồi yên, toàn bộ vật phẩm trong phòng anh đều được bày biện rất ngay ngắn gọn gàng, chỉ là đã lâu lắm rồi không có người ở, trong phòng có chút mùi ẩm mốc.
Cô mở toàn bộ cửa sổ và cửa chính ra để thông gió, sau đó lại lột hết toàn bộ vỏ gối và vỏ chăn ra đi giặt, mà chăn bông thì cô lại ôm lên tầng cao nhất phơi.
Tô Nguyệt Hòa ở trong ký túc xá bận rộn, Lương Chính Phong ra khỏi khu vực nhân sự thì lập tức chạy đến chỗ hậu cần.
Chị Trương đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu: “Chị của em dặn tới dặn lui, phải để lại cho hai đứa căn nhà tốt này, kế bên nhà chị của em luôn đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT