Trang Thuận Lan cười nói: “Nếu hai người ăn xong thấy thích thì sau đó lại bảo Chính Phong mang về thêm.”
Vạn Tú Mẫn nắm lấy tay của Trang Thuận Lan: “Cảm ơn, cảm ơn dì nhiều lắm. Dì khách sáo quá rồi, lần trước còn cố ý mang cho bọn con cái chân heo to quá trời, gần nửa số người trong viện gia thuộc đều biết là nhà bạn gái của Chính Phong tặng, làm con nở mày nở mặt quá trời.”
“Có qua có lại mà, con cũng tặng cho nhà dì mấy miếng vải rất tốt.”
Vạn Tú Mẫn nói: “Dì à, dì nói tiếng phổ thông chuẩn thật đấy.”
Chị Khâu là người địa phương, chị ấy cũng cười phụ họa: “Đúng vậy, chị không nói được tiếng phổ thông chuẩn thế đâu.”
Trang Thuận Lan hơi nhướng mày nói: “Dì sinh ra ở phương Bắc mà, cả dì và Xuân Mi đều như thế, dì ở phương Bắc đến năm mười hai tuổi mới đến bên này.”
Hoàng Xuân Mi cười nói: “Lúc trước khi còn ở phương Bắc, hai gia đình bọn dị còn là hàng xóm, đến lúc dời đến huyện Thanh Thành, về quê ở rồi vẫn cứ là hàng xóm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play